THỨ NĂM SAU CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN NĂM A
(Kh 5, 1 – 10; Lc 19, 41 – 44)
Phó tế. Louis Hồ Trọng Hưng
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ rất thân mến,
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Thánh sử Luca trình bày cho chúng ta thấy một Thiên Chúa đầy lòng yêu thương qua việc Ngài khóc thương thành Giêrusalem. Giêrusalem được coi là điểm dừng chân cuối cùng mà Chúa Giêsu muốn thi hành sứ vụ thiên sai của mình. Vì thế, dù có nhiều người cản ngăn để tránh đi sự ganh ghét, loại trừ của những người Do thái, nhưng Chúa Giêsu vẫn quyết định đi. Bởi lẽ, chén đắng Chúa Cha trao cho Ngài lẽ nào mà Ngài không uống. Thế nhưng khi đến gần Giêrusalem và trong thấy thành thì Ngài lại đỗ nước mắt.
Sỡ dĩ Chúa Giêsu khóc thương thành không phải vì thành này nghèo khổ, và cũng không phải vì thành này nhỏ hơn những thành khác. Nhưng bởi vì sự cứng lòng tin; sự nguội lạnh của dân thành. Họ đã để cho sự bề bộn ngỗn ngang của tội lỗi, của ăn chơi trác tán, của buôn bán gian lận làm cho thành không còn là một nơi tôn thờ Thiên Chúa... đến nỗi khi vào thành, Ngài đã phải nỗi xung lật đỗ, xua đuổi tất cả những người buôn bán, đổi tiền : “Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp.”
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ, Lời Chúa không chỉ dừng lại nơi việc nói về thực trạng của thành Giêrusalem lúc bấy giờ. Nhưng thành Giêrusalem mà Chúa Giêsu cũng muốn nói ở đây chính là tâm hồn của mỗi người chúng ta. Là đền thờ của Thiên Chúa cũng có nguy cơ trở nên bề bộn, ngỗn ngang của rất là nhiều thứ từ trong tư tưởng cho đến những công việc hằng ngày.
Vì thế, Lời Chúa của ngày hôm nay Chúa Giêsu gửi đến mỗi người chúng ta không phải là một lời thở than trách móc, nhưng thay vào đó là một lời cảnh tĩnh : một tâm hồn sẽ trở nên nguội lạnh và ngỗn ngang nếu tâm hồn ấy không có sự hiện diện của Thiên Chúa. Hãy dành cho Chúa một góc thờ phượng nơi tâm hồn; và hãy dâng lên cho Chúa những nén hương lòng và những lời hoan hỷ như bài đọc I đã nói : “Khi Con Chiên đã lãnh cuốn sách, thì bốn Con Vật và hai mươi bốn vị Kỳ Mục phủ phục xuống trước mặt Con Chiên, mỗi vị tay cầm đàn, tay nâng chén vàng đầy hương thơm, tức là những lời cầu nguyện của dân thánh.” Ước gì cuộc đời của chúng ta sẽ mãi là một bài ca tụng đẹp lòng Thiên Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét